Đến gần xế chiều, cô bắt đầu có dấu hiệu thức dậy nhíu mày nhìn qua bên cạnh không thấy người, liền nhích người ngồi dậy nhưng phía dưới khiến cô đau ê ẩm cả lên, khó chịu không thôi cô thầm rủa ai kia người gì tinh lực quá dồi dào khiến cô theo không kịp.
Cô ngồi dậy rồi bước từ từ đi vào phòng tắm, để vệ sinh trên người. Trong lúc này anh đang làm việc thì bỗng từ phía bên ngoài đã nghe tiếng ồn ào sau đó thì xong thẳng vào phòng anh, anh nhíu mày nhìn lên thấy gương mặt chán ngắt đó khiến anh không muốn nhìn chút nào.
-- Thiên họ không cho em lên.
-- Họ làm đúng trách nhiệm của mình thì có gì là sai.
-- Nhưng em thì khác...
-- Khác chỗ nào với lại ở đây không phải cái chợ nên muốn vào thì vào.
-- Em xin lỗi.
-- Phiền cô rời đi.
-- Anh không thể làm như vậy với em.
-- Hiện tại cô không là gì của tôi, nên mong cô tránh xa tôi ra một chút.
Trong lúc cô thay đồ xong định bước ra ngoài thì nghe tiếng của một người phụ nữ, cô mở nhẹ cửa ra nhìn ra ngoài, thấy Trần Diệp thì không khỏi khó chịu, chắc chắn đến đây không có tốt lành gì. Cô nghe giọng anh nói vô cùng khó chịu,thì hiểu rằng chắc là đã chọc ác ma nổi điên rồi.
Cô cứ đứng như vậy mà nhìn xem hai người định làm gì, để anh xử lý ra sao ? Quả thật sắp có một trận bão dữ dội sắp đến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-nho-cua-tong-tai-luu-manh/3150663/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.