Cứ như vậy mấy ngày liên tiếp, mọi chuyện diễn ra vô cùng bình thường không có chuyện gì xảy ra,kể cả không thấy Trần Diệp đến quấy phá nữa, điều này cũng làm anh hơi nghi ngờ, nhưng nếu Trần Diệp biết không thành mà rút lui không làm chuyện quá đáng thì anh sẽ không làm gì có hại đến, còn nếu có thì anh không để yên như vậy.
Anh đang làm việc thì cô bước tới chỗ anh mà lên tiếng.
-- Tần tổng.
-- Hửm..
-- Chiều nay chúng ta có thể về sớm không ?
-- Có chuyện gì sao ?
-- Em muốn đi hẹn hò.
-- Hẹn hò. ( nhướng mày )
-- Đúng rồi.
-- Được.
-- Vậy chú làm việc đi.
-- Khoang đã,em phải trả công cho tôi chứ.
-- Tại sao ?
-- Bởi vì tôi mất mấy tiếng để xử lý văn kiện,mà em đòi đi hẹn hò rồi nên em phải bù lỗ cho tôi chứ.
-- Sao chứ ? Có ai như chú đâu.
-- Nếu vậy thì thôi.
-- Khoang từ từ, chú muốn gì ?
-- Lại đây.
Cô bước lại chỗ anh, tuy là có hơi nghi ngờ nhưng rồi cũng phải nghe theo lời anh, vừa mới đến gần anh thì đã bị kéo ngồi lên đùi anh, cô giật mình mà kêu lên, hai tay anh để ngay eo cô mà xoa xoa nhẹ, cô nhìn anh với ánh mắt nghi ngờ mà lên tiếng.
-- Chú định làm gì ?
-- Dĩ nhiên là "ăn" em rồi.
Chưa kịp phản ứng thì đã bị anh nuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-nho-cua-tong-tai-luu-manh/3150662/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.