Và cứ như thế anh đã giữ lời cùng cô đi hẹn hò trong đêm tối đó, vừa đi chơi, ăn uống hết cái này rồi đến cái kia , đến khi mệt mỏi thì mới chịu về nhà.
Cứ vậy mấy ngày trôi qua vô cùng êm đềm, không có chuyện gì xảy ra rồi bỗng một ngày cô đang trên đường dạo phố mua vài món đồ linh tinh trong trung tâm thương mại, vừa mới bước ra liền bị hai người áo đen từ ngoài sau chăp thuốc mê cô, khiến cô ngất đi không hay biết gì. Cứ thế cô bị đưa lên xe mà đi mất.
Xe chạy đến một khu nhà hoang tại vùng ngoại ô hiu quạnh, bên trong căn nhà hoang đó cô bị trói lại vẫn còn mê man chưa có dấu hiệu tỉnh dậy. Bên chỗ anh trong khi đang làm việc,anh luôn có cảm giác khó chịu trong người không biết phải làm sao.
Bên cô dần dần cũng có ý thức trở lại, cô nhìn xung quanh mình lạ lẫm, giật mình ngồi dậy thấy tay chân cô bị trói lại. Lúc này từ bên ngoài đi vào có bóng người nhìn cô mà lên tiếng.
-- Tỉnh rồi sao ?
-- Trần Diệp.
-- Là tôi, sao nào bất ngờ à.
-- Có gì phải bất ngờ chứ.
-- Khá lắm không hổ danh Châu An Nhiên cô.
-- Cô mới biết sao cũng hơi muộn rồi.
-- Muộn hay không chút nữa cô sẽ biết, còn bây giờ tốt nhất thì ngoan ngoãn ở đây cho tôi.
-- Tại sao cô lại làm như vậy ?
-- Tại sao ? Tại vì tôi muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-nho-cua-tong-tai-luu-manh/3150664/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.