Căn biệt thự cổ kính thuộc sở hữu của tập đoàn Hạ gia nằm cô độc trên đỉnh ngọn đồi lộng gió
Căn phòng xa hoa chìm trong bóng tối.
Người con trai ngồi trên chiếc ghế da báo mềm mại, điềm nhiên như bậc đế vương
Từng cơn gió gào thét thổi tung tấm rèm cửa xám bạc bằng lụa mềm tinh xảo...
Đôi mắt nhắm lại an yên, khoé môi nhếch lên tà mị. Khuôn mặt tuấn mỹ bức người, từng đuờng nét xảo diệu tắm mình trong ánh bạc lấp lánh, thứ ánh sáng bạc lạnh lẽo tràn ngập căn phòng...
Cạch....
Cánh cửa huỳnh đàn bật mở
Người đàn ông trong bộ vest đen bước vào, gập người chào một góc 90 độ đầy cung kính.
- Thiếu chủ...
Người con trai vẫn duy trì phong thái thờ ơ, không buồn xoay người, rèm mi che phủ đôi đồng tử hổ phách đang loé sáng:
- Bắt được kẻ lén lút ở Hạ đằng viên hay chưa ?
Người đàn ông quỳ xuống vội vã:
- Thiếu chủ thứ lỗi, thân thủ kẻ đó thực sự không thua kém gì tôi, hắn đã tẩu thoát. Em đã chụp được ảnh cô gái người đã gặp, tuy nhiên sát thủ chúng ta cử theo dõi đã mất dấu, cô ta lại đội mũ che khuất mặt, nên chưa thể xác định diện mạo...
Khục...
Bạc môi mỏng nhếch lên một đường cong mê người.
Quả nhiên là vậy...
Đúng như mong đợi.
Cắt đuôi được những kẻ tình báo đến FBI còn chịu thua
Cô ta quả nhiên không hề đơn giản...
- Ta hiểu, cậu lui đi. Cử Ray-x điều tra cô ta.
Người đàn ông gập người: -Thiếu chủ, thuộc hạ đã rõ. Xin phép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-lanh-khoc-toi-yeu-em/112133/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.