Bình minh rực rỡ, ánh mai tinh khiết trườn nhẹ trên mặt kính lớn, sáng lên lấp lánh diệu kì
Hàn Băng khoác chiếc áo ngủ nhẹ, một thân váy trắng thuần khiết bay lượn, rèm củă nhẹ phấp phới
Khung cảnh tươi đẹp này, đã là sự mong chờ biết bao của cô thời thơ bé
Đến bây giờ khắc sâu trong một tâm hồn lạnh lẽo, chỉ còn lại một sự đau đớn kìm kẹp
Làn mi cong mềm khẽ chớp...
Cô yêu bóng tối đến điên cuồng, nhưng lại càng khát khao ánh sáng
Muốn an yên tắm mình trong sự cô độc tuyệt đẹp của bóng tối, song con tim lại xoay vặn khổ sở trước một ban mai lạnh giá đơn độc.
Gái như, có hai chữ giá như,...Cô đã được sống...như một con người
Có cảm xúc...có yêu thương...
Không....
Con ngươi đột ngột mở to xoáy vào khoảng không...
Đôi đồng tử xanh tím căng lên giận dữ với sự căm phẫn tột cùng cuộn trào như một trận cuồng phong khủng khiếp
Gió nổi lên ngày cảng mạnh, giật tung, cào xé mọi thứ
đúng...cô không được yếu đuối, càng không được phép từ bỏ
Không lâu nữa, những kẻ đó sẽ bị đày đoạ đến tận cùng của địa ngục
Cái gia đắt nhất của kẻ phản bội...
________________________________________________________________________________________________________________________________________
Thay một bộ đồ đơn giản với áo hoodies và quần bó nhẹ, giày thể thao với chiếc mũ kín đầu, Hàn băng lấy chiếc xe đạp màu đen chạy đến ngôi nhà nhỏ cô đã đặt mua.
Căn nhà nằm trong một khoảng đất nhỏ, xung quanh là hàng rào trắng. Bao quanh căn nhà là tấm thảm nemophila xanh mềm mại, tách thành hai lối đi
Hàng rào trắng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-lanh-khoc-toi-yeu-em/112134/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.