Buông người ra , rồi nhìn người mong tha thứ .
Mẫn Doanh chẳng nói chẳng rằng ẵm Bình Anh lên phòng , thả xuống giường và đè cậu . Cứ ngỡ như đã tha ai dè lại không . Anh hôn cậu mãnh liệt hơn ban đầu , con người phía dưới dẫy chạ chẳng chấp nhận .
Khi buông môi ra , Bình Anh nhìn anh với cặp mắt căm giận . Thở từng hơi lấy lại sức , cậu nói từng chữ với anh .
" Bất công ! Chẳng chịu ... Đồ bất công "
" Bất công chỗ nào ? Em đi chơi về muộn đã là một tội .. còn đi chơi với trai thì đã một tội ! Đừng làm vẻ mặt đó anh không mềm lòng mà tha em nữa đâu "
" Được ! Anh nói em đi về trễ còn anh thì sao ! Đi uống rượu về tối , đi ăn với gái , lại hay hành em .. em có bắt bẻ gì anh , nhưng sao anh lại bắt bẻ em ! Đó là bạn thôi "
" Do công việc mới vậy ! Nuông em như vậy .. Chẵng muốn đáp lại tí nào sao "
" Có đáp lại ! Nhưng hôm qua đã làm , chỗ đấy còn đau "
" Sẽ nhẹ mà ! Một chút thôi .. chỉ một chút thôi "
" Nhẹ cái đầu heo nhà anh ! Nhẹ mà tôi đi xuống giường chẳng nỗi , một chút của anh chắc bằng 1 tiếng của tôi .. May mắn tôi có sức mà đi đón bạn được ! không thì nằm một chỗ rồi mất "
" Em không có lựa chọn nào đâu .. "
" Anh ..
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-em-nghi-em-thoat-khoi-toi/485443/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.