Diễm An An nghiêm túc nói.
" Anh nói thích em cũng chỉ là cảm xúc nhất thời mà thôi, một thời gian trôi qua anh sẽ chẳng còn cái cảm giác đó nữa đâu ! Anh đừng lo ."
Thấy Diễm An An phũ nhận tình cảm của mình giành cho cô hắn liền căm tức nói.
" Em dựa vào đâu mà cho rằng tình cảm của anh không đáng tin như thế ? Em nhận xét như thế có phải là mượn việc công trả thù riêng hay không ?"
Ý câu nói của Lạc Tu Minh đó là Diễm An An cô mượn câu nói của hắn để trả thì việc bản thân bị đánh trong những lần trước đó.
Mà Diễm An An chỉ nở nụ cười xinh đẹp sắc mặt nhìn có chút khó coi kia của Lạc Tu Minh đáp.
" Em không ngờ anh còn có một mặt như thế đấy, anh hỏi em dựa vào đâu để đánh giá ư. Những hành động vuốt ve âu yếm em như thế có phải là lúc trước anh đã từng làm nhiều lần với cô gái tên Tố Giao kia không ? Những câu vừa rồi anh nói em nghe rất lọt tai, nhưng có phải cũng đã từng nói với cô gái tên Tố Giao kia hay không ?"
Nói đến đây Diễm An An lại nhếch môi nở nụ cười bình thản rồi mở miệng.
" Từ ngày mà anh uống say mất hết cả lý trí vào đánh em thì bản thân đã biết cả đời này anh không quên được cô gái đó. Sở dĩ bình thường anh không giờ nhắc đến cái tên đó chẳng phải bản thân anh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/2914901/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.