Diễm An An nghe thấy những lời nói này của Lạc Tu Minh bất giác càng khâm phục cái tính khí của hắn hơn, nhưng Diễm An An thật sự chẳng tiếp thu nổi những lời mà Lạc Tu Minh nói chẳng phải do cô vô cảm mà là ấn tượng của hắn đã khắc sâu trong lòng là quá khủng khiếp.
Trước giờ mối quan hệ giữa Lạc Tu Minh và Diễm An An chỉ là đôi bên cùng có lợi mà thôi nếu như có một chút sâu xa thì cũng chỉ liên quan đến đứa con của hai người chứ chẳng có thứ tình cảm gì đáng nói.
Nhưng Diễm An An cũng tôn trọng hắn mà nhỏ nhẹ đáp.
" Được, nhưng khi nào anh cảm thấy chán thì có thể nói với em."
Vừa nói xong Diễm An An lại vỗ vai hắn như an ủi mà cái động tác này làm cho Lạc Tu Minh sờ sững người, nhưng thật sự Diễm An An rất biết ơn cái tên này không ngược đãi mình lên tâm tình cô rất là dễ chịu.
Diễm An An nói xong vẫn chứ trầm mặt mà Lạc Tu Minh cũng không biết phải thổ lộ tâm tình của mình như thế nào cho cô hiểu nữa, không khí yên tĩnh ấy lại nhanh chóng trôi qua được một lác lâu chẳng biết khi nào Lạc Tu Minh đã vùi đầu vào lòng cô mà ngủ ngon lành.
Trong cơn vô hình ấy Lạc Tu Minh chẳng biết bản thân mình từ lúc nào đã phụ thuộc vào Diễm An An như thế, hắn thật sự nhớ cái cảm giác dễ chịu khi ở bên cạnh cô chứ chẳng phải đơn thuần là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/2914900/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.