Nhưng với sức lực nhỏ bé kia của Tịch Vãn làm sao thoát khỏi bàn tay rắn chắt kia của Lạc Vũ cơ chứ, vậy nên bàn tay to lớn của Lạc Vũ càng siết chặt thân thể mềm mại kia của Tịch Vãn hơn mà cảm nhận được xúc cảm dễ chịu kia cái vậy dưới thân lại căng cứng.
Bàn tay to lớn của Lạc Vũ lại càn rỡ đưa lên nắm lấy cặp bồng đào căng tròn kia của Tịch Vãn mà xoa bóp, chiếc miệng hắn nhếch lên nhìn Tịch Vãn bá đạo nói.
" Mọi thứ trên người em hiện tại đều là của tôi, tôi muốn làm gì em không có quyền phản kháng."
Câu nói bá đạo kèm theo hành động càn rỡ không xem ai ra gì này một tháng qua Tịch Vãn đã cảm nhận khá quen rồi, hắn ngang ngược đến mức cô muốn đi ra ngoài cũng rất khó khăn nếu có đi thì cũng có vệ sĩ theo bảo vệ.
Mà những phút giây như thế Tịch Vãn lại hâm mộ Diễm An An có thể tự do đi lại chẳng cần phải để ý gì cả, mà nghe Lạc Vũ nói như thế Tịch Vãn rất khó chịu nhưng vẫn ngoan ngoãn đáp.
" Vâng em biết rồi."
Tịch Vãn biết đối với cái tên này cô chỉ cần nghe theo là không cần phải phản kháng làm nhìn có thấm gương sáng như Diễm An An đi đầu còn chưa đủ rõ hay sao.
Lạc Vũ tuy ở trước mặt Tịch Vãn hắn thật là hung ác không có tính người luôn tìm cách khinh thường cô, nhưng từ vụ nữa đêm Lạc Vũ hắn phải nợ nhân tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/2914898/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.