Ở một nơi nào đó tối om như mực, Lam Thảo đã bị bịt mắt lại, miệng cũng bị dán chặt, tay chân đều bị trói. Nhưng cô cảm nhận được kế bên mình còn có một người, cố gắng nhút nhít để cho người kế bên biết sự tồn tại của mình nhưng cô cũng không biết người đó tốt hay người xấu.
''Con đàn bà này, mày đừng lộn xộn có tin ông đây cho mày vài bạc tay không?'' Một tên côn đồ nào đó hét lên.
''Đừng động vào cô ta, đây là con mồi của Long Gia dùng để trừ khử cái tên đã hại chết tiểu thư năm xưa đó.'' Một tên khác lên tiếng ngăn cản.
Nghe đoạn đối thoại của hai tên kia Lam Thảo cũng cảm nhận được lý do mà mình bị bắt tới đây. Dạ Minh Nam đã từng kể với cô về cô gái ở Mỹ. Chắc Long Gia chính là ba của cô gái đó, nhưng họ muốn bắt cô để dụ Dạ Minh Nam tới. Anh ấy sẽ gặp nguy hiểm, phải làm sao đây?
Cô cố gắng lấy lại bình tĩnh để nghĩ cách thoát khỏi đây, nhưng mắt không thấy được nên cô cũng không biết mình đang ở cái nơi khỉ ho cò gáy nào. Bỗng nghe tiếng bước chân dồn dập, hình như có rất nhiều người đi vào. Lam Thảo theo bản năng co mình lại vì sợ hãi, đột nhiên có người bước tới tháo bịt mắt và bịt miệng cho cô.
Mắt được thoát ly bóng tối, cô cố mau chóng thích nghi ánh sáng để quan sát xung quanh. Cô bị nhốt ở một căn biệt thự đã bị bỏ hoang, mọi thứ không còn mới mẻ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-anh-yeu-em/1735051/chuong-39.html