Dạ Minh An từ từ kể lại mọi chuyện cho Lam Thảo nghe.
''Em đã thích anh ấy rất lâu rồi, từ khi còn bé em đã biết anh ấy vì anh ấy hay đến nhà chơi với anh hai. Trong ba người bạn của anh hai thì Ngô Bạch là người trầm tính, ít nói nhưng luôn thấu hiểu và tinh tế trong mọi tình huống. Anh ấy luôn tạo cho em cảm giác say nắng mỗi khi gặp mặt, nhưng từ khi nào em đã yêu anh ấy mất rồi, nhưng vẫn không dám thổ lộ với anh ấy.''
Dạ Minh An đưa tay lên bụng mình cảm nhận sự tồn tại của đứa bé rồi nói tiếp.
''Hai tháng trước gặp ở quán bar, anh ấy đã đuổi bọn côn đồ quấy rối em, lúc đó biết là anh ấy nên em cố tình giả say để tiếp cận. Rồi anh ấy đưa em đến khách sạn, trong lòng em rất hồi hộp, sợ rằng anh ấy sẽ từ chối em. Nhưng lúc đó anh ấy cũng hơi say nên đã mất phòng bị mà xảy ra 'quan hệ' với em. Em nhớ hết tất cả mọi chuyện, đó cũng là em cam tâm tình nguyện. Sau đêm đó thì anh ấy nói muốn chịu trách nhiệm với em, nhưng em từ chối cho đến khi phát hiện trong bụng em đã có giọt máu của anh ấy.''
Lam Thảo nắm tay cô an ủi: ''Đó là kết tinh của tình yêu, dù Ngô Bạch chưa thật lòng yêu em nhưng em cũng đã mạnh mẽ để giành lấy hạnh phúc cho mình, em rất dũng cảm. Dù em và Ngô Bạch có đến được với nhau hay không thì em cũng đã có hạnh phúc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-anh-yeu-em/1735050/chuong-38.html