Trên đường về cô không nói với cậu câu nào mà chỉ chăm chú lái xe. Không thể chịu nổi không khí nặng nề này nữa cậu đành lên tiếng
"Em bảo có chuyện muốn nói với anh vậy sao em không nói gì?"- cậu
"Anh còn hỏi em được sao?"- cô vẫn lái xe
"Nhưng mà..."
"Em hỏi anh tại sao lúc chiều anh lại cáu gắt với em?"- cô cắt lời
"Thì...thì tại em với Bảo Thy cứ giấu giếm người mà tối nay đi gặp nên anh mới..."
"Mới sao?"
"Anh...thì anh ghen vì anh nghe hai người nói đó là con trai"
"Nhưng anh đâu có hỏi em? Nếu anh hỏi thì em vẫn trả lời chứ có phải không đâu?!"
"Anh xin lỗi, anh biết lỗi rồi"
"Được rồi chuyện này bỏ qua đi. Lúc nãy anh chẳng phải đã biết Khánh Minh là một người anh mà em chơi thân lúc nhỏ rồi sao?"
"Uk"
"Vậy thái độ của anh lúc đó là sao?"
"Anh đâu có làm gì đâu chứ?"
"Anh còn nói không? Anh ấy hơn chúng ta hai tuổi, là đàn anh, đàn anh đấy, vậy mà anh lại trả lời cộc lốc như vậy"
"Bởi vì anh ghét hắn ta"
"Ghét? Nhưng tại sao?"
"Anh ta đụng vào người em, hơn nữa còn đẩy anh ra khỏi em"
"Chỉ vậy thôi sao? Anh nên nhớ lúc đấy là anh làm em đau, anh ấy chỉ đang giúp em gái mình mà thôi"
"Nhưng anh không thích"
"Anh thật là bướng bỉnh"
"Ờ đó, anh bướng bình như vậy đó. Đâu được dịu dàng như hắn ta đâu?!"- cậu tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-anh-yeu-em-2/2314429/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.