Nghi Nhân nghiến chặt răng, đột nhiên đứng dậy, nhìn chằm chằm Thần Hoàng, “Thái tử đừng quá đáng! Ta không phải kỹ nữ!”
Thần Hoàng chống tay, nhìn Nghi Nhân trên xuống dưới, khóe miệng khẽ nhếch,“Kỹ nữ sẽ không bày ra vẻ mặt bị người ta thiếu tiền thế này.” giọng hắn rất nhẹ, nhưng tràn đầy khinh thường, cảm giác như Nghi Nhân không bằng cả kỹ nữ.
Nghi Nhân lạnh lùng nhìn hắn, “Đây là cách duy nhất ngươi có thể nghĩ ra để làm nhục ta sao?”
“Làm nhục?” Thần Hoàng đứng dậy, kéo Nghi Nhân về phía mình, “Đây là cuộcsống ngày sau mà ngươi phải tập thích ứng, muốn tôn nghiêm, vậy thì cầmvũ khí lên mà đánh một trận đường đường chính chính! Dĩ nhiên, trong lúc đó, rất có thể đại ca của ngươi sẽ đâm lén ngươi một đao. Cho nên, dùlà ở chỗ này chịu nhục, hay là để cho thủ hạ của ngươi táng mạng trongchiến tranh, ngươi cũng không có quyền chọn nữa rồi. Nên có là bị nhụcđi nữa, ngươi cũng chỉ có thể chịu!”
“Ngươi......” Nghi Nhân nhướng mắt nói, “Ngươi hiểu rõ tình hình hiện tại chứ?”
“Ha ha, tất nhiên!” Thần Hoàng buông tay ra, nụ cười sâu hơn, ngón tay đitới đi lui trên mặt Nghi Nhân, “Tối nay, tiếp gia ngủ!”
Nghi Nhân đẩy tay hắn ra, kiêu ngạo của bản thân không cho phép nàng ta tiếp tụclấy lòng Thần Hoàng. Nghi Nhân không nói gì, xoay người bước đi. ThầnHoàng không cản, chỉ nói với bóng lưng của nàng ta, “Xấu hổ gì chứ! Nếumuốn gả cho ta, tiếp ta ngủ là chuyện sớm hay muộn thôi!”
“Rầm” đáp lại hắn, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-vo-luong-ba-me-map-la-cua-ta/2451695/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.