Bảo Bảo khinh bỉ nhìn nương nó. “Nương, chỉ cần là chuyện không cần tốntiền bạc, đầu óc của nương suy nghĩ đều nhanh hơn bất cứ ai”.
“Này, hiện tại nương của con là một ca sĩ nổi tiếng đấy, nương hát miễn phícho hắn, hắn đi đâu kiếm được hả? Được rồi, chuyện này cứ quyết định như vậy”. Phong Linh khoát tay, quay người muốn đi tìm Chu lão bản thươnglượng một chút việc tổ chức hoạt động xem mắt quy mô lớn —— người cógan nhất định sẽ tới!
Bảo Bảo hừ một tiếng, quay đầu bước đi.
Phong Linh nhìn bóng lưng không cam lòng của con trai, nàng nhíu mày suy nghĩ.
“Tam Nương? Tam Nương?”. Chu lão bản gọi mấy tiếng Phong Linh mới lấy lại tinh thần. “A, vừa rồi chúng ta nói đến đâu rồi?”.
“A, chúng ta phải tìm mấy cặp có sức ảnh hưởng đến tham gia mới có thể hấp dẫn sự chú ý của nam nữ cả nước”.
“Đúng vậy, theo ta thấy thì…………”.
Hàm Vương phủ.
“Nói chuyện! Con nói đi”. Châu Châu giống như nổi điên, đặt Hinh Nhi trênđầu gối, đánh thật mạnh vào mông nhỏ của bé. Trên đất là ngọc bài mànàng vừa đập bể.
Hinh Nhỉ chỉ lặng yên khóc, cái miệng nhỏ nhắn cắn môi, không dám nhúc nhích.
Phỉ Ý hiên không có người, bé không có chỗ tránh nạn, quản gia cũng khôngthể lấy cớ đưa bé đến chỗ của người khác, Châu Châu muốn đưa con gái vềnên quản gia cũng đành phải để Châu Châu đưa Hinh Nhi trở lại.
Mấy ngày nay, tính khí Châu Châu rất lạ, chỉ cần có chút việc không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-vo-luong-ba-me-map-la-cua-ta/2451573/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.