Lãnh Tàng Tâm lại gần, ngồi xuống bên cạnh Bảo Bảo, đảo đảo mắt, “Để ta đoán thử xem, có phải bởi vì...... Chủ nhân muốn thành thân với công chúaLạc Dao?”
Bảo Bảo liếc Lãnh Tàng Tâm một cái không lên tiếng.
“Ôi, Bảo Bảo ngoan của ta, thật là đáng yêu chết mất!” Lãnh Tàng Tâm ôm BảoBảo, hôn tới tấp lên mặt nó. Bảo Bảo vừa né vừa nói, “Dì Tàng Tâm, conđã nói bao nhiêu lần rồi, không được thân thân người ta như vậy!”
Lãnh Tàng Tâm chọc Bảo Bảo đủ rồi, cười nói, “Bảo Bảo, thế giới của ngườilớn rất phức tạp, nhất là tình cảm, con dù thông minh cũng chỉ là đứabé, rất khó mà hiểu được.”
Bảo Bảo ảo não nói, “Hắn đã nói muốnthành thân với nương, nhưng nháy mắt liền cưới người khác, còn là hồ lytinh giỏi giả vờ kia nữa! Không kiên trì, không nguyên tắc, con khinhthường hắn!!”
“Ha ha,” Lãnh Tàng Tâm ôm Bảo Bảo, “Không phải chủnhân thay lòng, mà cơ bản là do nương con không thích ngài, mặc kệ chủnhân có cố gắng bao nhiêu, trong mắt nương con cũng không có ngài.”
Bảo Bảo nhướng nhướng chân mày, không lên tiếng.
“Chủ nhân có kiêu ngạo của ngài, cho dù ngài muốn buông tay, cũng sẽ dùng phương thức của riêng mình.”
“Con biết,” Bảo Bảo đứng lên, ngước mắt, “Nhưng vẫn giận hắn!”
Lãnh Tàng Tâm thở dài, lắc đầu một cái, vỗ vỗ vai Bảo Bảo, “Được rồi, được rồi, đừng một mình ở đây hờn dỗi, ta sẽ đau lòng.”
Bảo Bảo cau chặt mày, hình như đã hạ quyết tâm, xoay người chạy vào trong.
Lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-vo-luong-ba-me-map-la-cua-ta/2451571/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.