“Này, ngươi đặt cho ai?”.
“Đương nhiên là Lạc Dao công chúa rồi! Ngươi thì sao?”.
“Ta cũng vậy, ha ha……..”.
Cuộc đấu của Phong Linh, Lạc Dao công chúa và Châu Châu thành trọng tâm chính của buổi tối hôm nay.
Mười người mạnh nhất cũng chỉ là phần đệm, phía dưới tiếng khen vang dội, Chu lão bản đứng bên vui vẻ đếm tiền quảng cáo hộ.
Cuộc tranh tài tối nay đã mời đến một vị trọng tài quyền uy nhất.
“Hoàng gia gia, ngài mua người nào thắng?”.
Dạ Hoằng Thiên ngồi ghế chủ, thị vệ xếp thành hàng đứng hai bên. Ông vuốtchòm râu, nhìn Bảo Bảo cười. “Nể mặt con, trẫm mua nương con thắng”.
Bên bàn khách quý, ngay cả Dạ Mặc Cảnh xưa nay ít thấy cũng xuất hiện. DạVô Hàm ngồi xuống bên cạnh mỉm cười, “Cảnh Vương thúc, đồ đạc của mìnhthì thúc hãy lo quản thật tốt, đừng tùy tiện ném linh tinh. Đừng để chongười khác phải trả lại cho thúc. Như vậy thì phiền toái lắm!”.
Khuôn mặt Dạ Mặc Cảnh tái nhợt, mặc dù hắn cùng tuổi với Dạ Vô Hàm nhưngtrong mắt hắn lại có nhiều hơn một phần thành thục, nở nụ cười yếu ớt.“Nếu như ngươi rảnh rỗi khuyên bổn vương, còn không bằng tính toán xembước tiếp theo sẽ như thế nào”.
“Hả? Ta không hiểu rõ lắm lời này của thúc rồi”.
“Thái tử không ngốc, chắc chắn hắn sẽ kế thừa ngôi vị hoàng đế, chẳng lẽ ngươi cam tâm tình nguyện sao?”.
“Ha ha”, Dạ Vô Hàm cười, lại gần hắn nói. “Vương thúc, kế mượn dao giếtngười của thúc không tồi nhưng mà thúc nên xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-vo-luong-ba-me-map-la-cua-ta/2451561/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.