Chương trước
Chương sau
Hôm nay Nam Cung Thấu mang Tiểu Ngư tới nơi này, bóp méo ghi chép của khách sạn, cắt ghép tạo ra chứng cứ ghi âm, thiết kế cái bẫy khiến cho bọn họ tranh chấp nội bộ... Mặc dù những chương trình phiền phức này ở trong tay anh rất đơn giản, nhưng nếu là một nhân viên bình thường, thì phải tốn bao nhiêu tâm huyết mới có thể làm được, Tiểu Ngư vô cùng rõ ràng.
Sau khi rửa sạch tội oan cho Duy An, đặt cục diện rối rắm này qua một bên, coi như không nghe thấy gì mới là sự chọn lựa tốt nhất.
Tiểu Ngư khe khẽ thở dài, đón nhận đề nghị của Thấu thiếu gia.
Sau khi lên tiếng đồng ý, cô lại nhớ tới việc mình nghỉ việc lâu như vậy nhưng lại chưa nhận được bất kỳ thông tin phục chức nào thì hàng mi dài không khỏi rũ xuống, gương mặt lộ ra vẻ đau buồn... Thật ra thì từ nhỏ cô đã có mơ ước làm cảnh sát, cô cũng rất thích nghề nghiệp này...
"Khổ sở cái gì", Một giọng nam bên cạnh vững vàng truyền tới.
Bóng đêm bao trùm, một sự ấm áp nhẹ nhàng lan tỏa, "Anh nuôi nổi em."
Lông mi Tiểu Ngư run lên một cái, không lên tiếng, chẳng qua là ở trong lòng yên lặng nói, vị thiếu gia không giống người này, bây giờ đã ngay cả nhìn anh cũng không thèm nhìn mà lại biết em đang suy nghĩ gì sao?
Đến cô còn không biết, mình có hiểu rõ bản thân như vậy không.
"Cái đó..."
Tiểu Ngư suy nghĩ rất lâu, do dự rất lâu, cuối cùng mới lấy dũng khí, ngẩng đầu hỏi, "Nam Cung tiên sinh... Anh... đang đi về quê sao..."
"Em tự chọn là được rồi." Thiếu gia đơn giản đáp.
Tiểu Ngư không rõ, "Chọn cái gì?"
Thấu thiếu gia quay mặt lại, đôi mắt lại đang cười híp mắt, lộ ra vẻ xinh đẹp như trăng khuyết, "Muốn gặp cha mẹ tôi trước hay gặp người lớn trong nhà em trước."
Tiểu Ngư vốn là muốn mờianh đi về quê gặp ông nội...
Dường như cô vừa nhìn thấy gương mặt hồ ly đầy âm mưu của người đàn ông nào đó đang vui vẻ...
Thật là làm cho người khác tức giận mà!
"Chọn cái nào cũng được nha", cô cười một cái, nói, "Nhưng mà, ông nội em nói, con gái Nhan gia chúng em muốn tìm đối tượng thì tiêu chuẩn là không được cao, không được đẹp trai, quan trọng nhất là không cần có đầu óc. Nam Cung tiên sinh, hình như anh không phù hợp chút nào, làm thế nào đây..."
"Hửm? Nhiều quy củ như vậy?"
Anh hơi đáp một tiếng, suy tính chốc lát, quay đầu lại nhìn cô nói, "Ngược lại là em rất phù hợp với hai tiêu chuẩn con dâu của Nam Cung gia."
"Hai cái?" Tiểu Ngư trừng mắt nhìn, sau đó cúi đầu xuống nhìn mình, không thể tin, "Em... Phù hợp?"
Chẳng lẽ tiêu chuẩn tìm vợ của Nam Cung gia bọn họ là ——— gái vị thành niên, lại chính nghĩa?
"Gặp nạn biết tự vệ, bất kể trong hoàn cảnh nguy hiểm nào, bất kể dùng loại thủ đoạn nào cũng tuyệt đối không để bản thân chịu thua thiệt", thiếu gia nói ra tiêu chuẩn thứ nhất.
Tiểu Ngư nhớ tới tình cảnh cô tình nguyện không cần tôn nghiêm tự chê bai của mình, còn có bộ dạng không cần danh dự và các loại chân chó cũng kiên quyết không để cho mình thua thiệt, quả thật hết sức phù hợp làm người khác kinh ngạc.
"Vậy... Tiêu chuẩn thứ hai là gì?"
Cô hỏi rất cẩn thận.
Tim gan cũng vô hình thấp thỏm mà đập thình thịch.
Bởi vì, thiếu gia rất ít khi trực tiếp khen cô như vậy.
"Ngốc", thiếu gia dứt khoát, "Càng ngốc càng tốt."
Cái rắm...
Nhà ai muốn con dâu ngốc chứ!
Căn bản là nói bậy nói bạ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.