Trước cửa đồn cảnh sát, có một chiếc xe màu đen ẩn vào chỗ tối dưới tàng cây, Bạch Miêu cầm một tấm hình đưa cho Nhan Tiểu Ngư nhíu mày không hiểu, “Người này cháu thật sự không biết?”
Nhan Tiểu Ngư nhìn chằm chằm vào bức hình chụp một chàng trai, cố nhớ thử nhưng không nhớ ra là ai, nói: “Thật sự không biết, chưa từng nghe Duy An nhắc tới.”
“ Con bé đối với người chị như cháu thật là khách khí.” Bạch Miêu lắc đầu một cái, nhìn chằm chằm vào trong máy tính tự nói ra thông tin “ Lâm Sách, là sinh viên năm 2 khoa tâm lý học là bạn cùng lớp với Duy An, vì có thành tích học tập xuất sắc nên được cử đi du học, cũng đã điều tra thông tin qua rất nhiều bạn học và các bạn cùng lớp thì Nhan Duy An và Lâm Sách đã quen nhau hơn nửa tháng, mới chia tay hơn một tuần trước.” Nhan Tiểu Ngư nghe Bạch Miêu nói những lời này, chỉ cảm thấy mỗi câu Bạch Miêu nói ra đáy lòng liền xao động.
Chuyện điện thoại di động, chuyện Ngô Viễn Thanh... Duy An nói không biết vậy tại sao chuyện này con bé một câu cũng không đề cập tới?
“Bạn trai a. . . . . . Xem ra cần phải điều tra vấn đề này nữa. . . . . .” Bạch Miêu trầm ngâm một tiếng, mở ra tư liệu về Lâm Sách, chống cằm lầu bầu “ cho em xem tài liệu chi tiết về Lâm Sách . . . . .”
Khi lật tài liệu đến trang đầu tiên, là lý lịch tên tuổi người thân, nhìn đến đoạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173798/chuong-126-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.