Dứt lời, Nhan Tiểu Ngư đi thẳng, không chút do dự, không quay đầu lại mở cửa bước ra ngoài.
Nhan Duy An nghe được tiếng bước chân của Nhan Tiểu Ngư rời đi, khẽ nhắm mắt lại bắt đầu trầm tư suy nghĩ
Nhan Duy An không biết cứ giấu giếm như vậy liệu có đáng giá hay không...
Chỉ vì.....
Quay lại phòng chờ cùng mọi người, tâm trạng khó tránh khỏi chán nản, hướng mọi người thở dài “ Thật xin lỗi...em không thuyết phục được Duy An.”
“ Em đã rất cố gắng rồi.” Giang Phàm đến trước mặt Nhan Duy An trấn an “Ít nhất Duy An nói con bé không liên quan đến chuyện này, chúng ta cũng có thể định ra phương hướng điều tra vụ án, đối với mấy ngày nay bọn anh hỏi con bé cũng không thu hoạch được điều gì, như vậy là có bước tiến triển rồi.”
Nhan Tiểu Ngư nghe Giang Phàm an ủi mình cũng chỉ ừ một tiếng, chán nản nói : “ Vốn định tìm người bảo lãnh cho Duy An nhưng bây giờ em cảm thấy đối với con bé bây giờ có lẽ ở lại đồn cảnh sát là tốt nhất.”Giang Phàm sáng tỏ, gật đầu bảo đảm, “Em yên tâm, quan hệ của Nhan Duy và em mọi người đều biết, sẽ quan tâm chiếu cố hơn sẽ không làm khó con bé.”
“Cám ơn Giang đại ca.”
Nhan Tiểu Ngư sau khi nói cám ơn, liền cùng hai vị luật sư cùng đi ra khỏi đồn cảnh sát, ngồi lên xe.
Vì cũng không phải làm thủ tục gì, Nhan Tiểu Ngư cũng quyết định không cần bảo lãnh Nhan Duy nữa, như vậy hai vị luật sự căn bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173797/chuong-125-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.