Uống hết ly rượu, lúc về vẫn chưa quá nửa đêm, đó là thói quen trước giờ của Nhược Thủy.
Tâm trạng tối nay của cậu cũng không tệ lắm, Lâm Nhiên là một đối tượng thích hợp để giải bày, nhã nhặn lịch sự, cũng rất hài hước dí dỏm.
Về đến nhà thì đã thấy Cố thiện vừa tắm rửa xong bước ra, đang lau tóc, nhìn thấy cậu thì mỉm cười, trông có vẻ rất vui:”Về rồi?”
“Ừ.” Giang Nhược Thủy gật đầu đáp.
“Bận việc trễ thế này mới về được, em mệt lắm không ?” Cố Thiện nói.
“Không phải, mười giờ hơn em đã xong việc rồi; sau đó thì đến quán bar ngồi một lúc.” Nhược Thủy nói.
“Vậy à.” Cố Thiện tỏ vẻ đã biết,”Giờ em đi tắm à?”
Giang Nhược Thủy treo áo khoác xong, mang dép đi trong nhà, gật gật đầu.
Cố Thiện khóe môi vẽ thành một đường cong:”Không mời anh cùng đi sao?”
Cậu cười:”Hôm nay em thấy không khỏe lắm. Mà hôm nay anh cũng rất mệt mỏi rồi.”
Cố Thiện nhún vai:”Cũng bình thường.”
Cậu bước đến gần, kéo cánh tay và hôn lên bên môi anh:”Chơi vui vẻ là được rồi.”
Vui, đương nhiên là vui. Hai người đều hiểu, cũng biết nguyên nhân là gì, chỉ là người kia không biết một người khác đã biết mà thôi.
Mở cửa sổ vào buổi sớm, làm cho không khí lạnh lẽo của mùa thu tràn vào. Giang Nhược Thủy xoa xoa cánh tay, chân trần quay người bước đến bên giường đánh thức Cố Thiện.
Anh vừa thức dậy, vẻ mặt ngái ngủ có chút ngây thơ, giơ tay kéo cậu xuống, trao nhau một nụ hôn. Nhược Thủy cười nhẹ đáp lại, dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-tao/41703/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.