“Tuần sau anh phải đi công tác, em ở nhà một mình, nhớ cẩn thận một chút.” Khi ăn cơm trưa ở nhà, Cố Thiện báo với Nhược Thủy.
Cậu ngẩng đầu lên, hơi kinh ngạc:”Bộ em là con gái chắc?”
Cố Thiện cười:”Không phải, nhưng dù sao bình thường trong nhà cũng có hai người, dễ chăm sóc giúp đỡ lẫn nhau. Nếu xảy ra chuyện gì, em nhớ đi tìm Lee.”
Nhược Thủy nhún vai:”Ai, chi bằng em qua nhà cậu ấy ở luôn cho rồi, mấy ngày nay cậu ta cả ngày càu nhàu ầm ĩ, kêu chán muốn có người nói chuyện.”
Cố Thiện nghĩ ngợi rồi đồng ý:”Như vậy cũng được.”
Sau khi cả hai cùng thống nhất ý kiến, Nhược Thủy liền bắt đầu ăn cơm.
Chỉ một lúc sau, Cố Thiện lại nói:”Anh sẽ đi công tác ở thành phố C, em có muốn quà hay là đặc sản nào ở đó không?”
Giang Nhược Thủy liếc anh một cái:”Không cần mua cái gì cho em đâu.”
“Vậy à……” Cố Thiện nhún nhún vai.
“Nhưng mà Lee rất thích món đậu hồ ở đó thì phải, anh nhớ mua về một phần.” Giang
Nhược Thủy nghĩ ngợi một lúc; giống như vô tình thốt ra.
“Thật không?” Cố Thiện cười,”Anh sẽ mua .”
Giang Nhược Thủy cười nhẹ nhìn anh, rồi lại tiếp tục chăm chú ăn cơm.
Ngày Cố Thiện đi công tác, Nhược Thủy cũng xách túi quần áo qua nhà Lý Tiểu Thiên.
Ông Lý và bà Lý vì thế rất vui vẻ, Lee có người chịu nghe cậu ta nói chuyện cũng cảm thấy vui mừng. Giang Nhược Thủy nhìn khuôn mặt tươi cười rạng rỡ của cậu ta, nghi ngờ trỗi dậy. Nhưng mà tên nhóc kia chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-tao/41704/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.