Sáng sớm thức giấc bởi tiếng gà gáy, Ân tỉnh dậy và bắt đầu một ngày mới với suy nghĩ đầu tiên là tìm cách làm thịt mấy con gà nhà hàng xóm, chứ ngày nào cũng bị đánh thức như vầy thì dễ bị điên lắm.
Đánh răng rửa mặt, châm điếu thuốc cho ngày mới, lên mạng lướt qua vài tờ báo xem có tin gì hot không. Cũng chả có gì hot ngoài mấy vụ máy bay rơi. “Máy bay” – ước gì Ân có máy bay như chị Trâm, nếu vậy anh sẽ làm phi công giỏi nhất quả đất để lèo lái chiếc máy bay xinh đẹp của mình. Nhìn đồng hồ thấy gần 8h, bắt đầu thay quần áo ra quán cà phê quen thuộc với thời gian quen thuộc để làm paparazzi. Uống ly cà phê và đợi chờ hình bóng quen thuộc sao thấy ly cà phê thơm ngon đến lạ thường. Nhìn xa xa vẫn chưa thấy cái xe quen thuộc, hơi buồn buồn. Ngóng mãi tới hơn 9h cũng chẳng thấy đâu, đành thất vọng lết ra công trình.
Dạo này hay mưa nên công trình thi công cũng hơi chậm, cảnh đất đá nhếch nhác làm mình thêm chán nản, có lẽ khi xưa chọn ngành này học là một sai lầm rồi. Năn năm đại học toàn lũ con trai, chẳng có ma nào là nữ, đôi khi chẳng có động lực đi học gì hết. Nhìn qua mấy lớp kế toán mà nghẹn ngào thân xác. Móc điện thoại ra định gọi chị, nhưng gọi rồi thì nói gì đây, vô cớ gọi thì có vẻ hơi vô duyên quá thì phải, nhét smartphone vào túi lại, nghĩ vẩn vơ vơ vẩn, chẳng biết tiếp cận như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-ngot-minh-anh-huong/379330/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.