Rồi cuối tuần cũng đến, Vương Thiên Ân chạy xe về nhà rong chơi cùng đám bạn, tự dưng thấy cuộc sống êm đẹp quá. Bỗng lát smartphone rung lên, Ân bấm nút nghe: "Alo."
"Anh về sao không cho em biết, nhớ anh quá nè." Giọng nói người con gái đầu dây bên kia cất lên.
Thì ra là người yêu của Ân, mà cũng đúng thiệt, bữa giờ hình ảnh chị Trâm làm cho anh quay vòng vòng còn nhớ ai được nữa chứ.
Ân: "Uh anh muốn làm em bất ngờ đó mà."
Trinh: "Qua nhà em chơi đi anh, ở nhà buồn muốn chết."
Ân: "Uh, anh qua ngay.'
Qua tới nhà gấu, thấy nàng đang tưới cây trong sân, anh tiến lại gần nở nụ cười: "Trinh của anh hôm nay sao xinh quá vậy."
Nàng: "Gớm, chỉ giỏi nói xạo."
Thấy trong nhà nàng hình như ai cũng đi đâu hết, anh ôm Trinh kéo ra sau gốc cây xanh um tùm, đặt môi lên môi nàng mà hôn hít thỏa nỗi xa cách bấy lâu, tay anh bóp nhẹ vú rồi luồn xuống xoa mông nàng, rồi thọc tay vô háng, âm hộ nàng đã rỉ nước. Trinh vội vàng đẩy anh ra: "Coi chừng người ta thấy chết em."
Ân cười: "Hì, anh canh hết rồi, không có ai đâu."
Nàng: "Thôi đừng anh, em sợ lắm."
Ân: "Em ở nhà 1 mình hả?"
Nàng: "Uhm, ba mẹ em đi đám cưới rồi."
Vừa nghe xong câu đó là anh kéo Trinh vô nhà, đẩy nàng xoay lưng lại lên cái bàn ăn trong bếp, tuột quần nàng ra, vục mặt vào liếm láp hôn hít. Mông nàng trắng trẻo, âm hộ non tơ, liếm khoảng hai phút thì nàng ra nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-ngot-minh-anh-huong/379331/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.