Tiếng gà gáy vang lên làm Ân sực tỉnh, nhìn đồng hồ mới 6h. Hôm nay ngoài công trình đang xây tường nên thành ra anh cũng chả vội đi làm. Cứ nằm thong thả vài phút rồi dậy bắt đầu ngày mới. Nhìn ra xung quanh thấy khung cảnh thật yên ắng, dễ chịu, sảng khoái tâm hồn. Mà đúng là cái xứ này chán thiệt, xung quanh chỗ anh trọ cũng chả thấy thanh niên nào, thành ra cũng chẳng bắt chuyện được với ai.
Ra ngồi quán cà phê vỉa hè ven đường quốc lộ uống ly cà phê, nhìn dòng người qua lại cho vui vẻ. Ngồi buồn rồi cũng nhớ đến Trâm, anh nghĩ lại tiếc vì chưa chụp trộm gương mặt chị để những lúc như vầy mang ra ngắm. Thôi đành hẹn dịp khác vậy, hút điếu thuốc và hình dung lại gương mặt, nụ cười của chị trong trí nhớ. Tâm hồn bay bổng phiêu du rong ruổi theo bóng hình mờ ảo, chợt tỉnh khi điếu thuốc đã tàn xém nữa bỏng tay, lúc đó đầu óc mới trở về thực tại.
Nhìn xa xa thấy cái xe màu đen quen quen, có phải chiếc Click không nhỉ, đúng nó rồi, và may mắn hơn là chị ngồi trên đó, nhìn dáng chị chạy lướt ngang qua, lòng vui vui khó tả. Và cứ thế hầu như sáng nào vào khoảng 8h chị cũng đều chạy ngang qua anh. Mà kể cũng lạ, lúc trước anh cực kỳ ghét chiếc xe Click, nhìn cứ xấu xấu thế nào ấy, nhìn là thấy ghét.
Vậy mà giờ đây anh thấy nó đẹp tựa thiên thần của các loại xe. Thế là cà phê buổi sáng cho Ân động lực mạnh mẽ. Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-ngot-minh-anh-huong/379329/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.