Úc Triệt nhìn thấu ai kia, nhẹ nở nụ cười trên môi. Cô bước đến giường Lâm Tri Dạng, khẽ đặt một nụ hôn lên trán em: "Ngủ ngon."
Giống như chuồn chuồn lướt nước, Lâm Tri Dạng quyết chí không buông: "Em muốn hôn kiểu lúc nãy cơ, cái này không chịu."
Nụ hôn bá đạo và sâu sắc như vừa rồi.
Úc Triệt nhất quyết không đồng ý, nhưng thấy em lại mềm lòng, nhẹ nhàng thương lượng: "Ngày mai em biểu hiện tốt thì chị có thể cân nhắc."
Lâm Tri Dạng nhướng mày, làm nũng: "Chị, hôm nay em không biểu hiện tốt sao?"
Nói xong, thấy nụ cười của Úc Triệt hoàn toàn biến mất, cô im lặng. Không nên hỏi.
Đôi mắt Úc Triệt tối sầm, nhăn mày trả lời: "Rất rất không tốt."
Làm cô sắp phát điên.
Đến tận bây giờ tim vẫn đập lúc nhanh lúc chậm. Giữa cảm giác khó chịu vì choáng ngợp lại đan xen hạnh phúc và sự biết ơn.
"Lâm Tri Dạng." Trịnh trọng gọi tên người yêu, đổi lấy một tiếng "ừm". Âm thanh ấy như kéo hồn cô trở về. Lòng cô thấy an yên.
Dịu dàng nhưng không được phép chối từ: "Không bao giờ được nói dối chị nữa. Tất cả những chuyện quan trọng đều phải báo với chị."
Cô không chấp nhận. Người mà cô yêu nhất lại chọn rời xa, chọn nói dối để bảo vệ cô.
Điều này chỉ nhắc nhở Úc Triệt rằng cô bất tài, vô dụng như nào trong mắt Lâm Tri Dạng.
Mặc cho hứa hẹn cùng nhau chia sẻ khó khăn, nhưng khi có chuyện cô lại chỉ bị đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-xuyen-tiem-noan/3553771/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.