Edit & Beta: DK
Người lúc thường luôn ôn hòa khi nổi nóng thì cực kỳ thú vị, đặc biệt là Triệu vương gia đang thẹn quá hóa giận. Hôm nay y cứ nghĩ rằng nếu như Từ Phong Cận đã biết chân tướng, vậy mối quan hệ của hai người sẽ nhạt đi chút ân huệ và mặn thêm chút tình ý, liền thuận theo tình huống, còn đổi một bộ áo lót mới, chuẩn bị đêm nay chủ động hiến thân. Đợi đến lúc đó, giữa hai người nhu tình mật ý, nơi nào còn quan tâm ân tình hay không.
Kế hoạch rất tốt, nhưng xem ra Từ Phong Cận vẫn chưa biết sự thật, vì vậy mới muốn giả say thăm dò, mà giả say lại cố tình lộ ra sơ sót, làm bộ mơ mơ hồ hồ nói ra kế hoạch của chính mình, khiến người nghe xem nhẹ. Đoán chừng Từ Phong Cận đã sớm xác nhận thân phận ân công của y, cũng vừa đúng dịp y nhìn thấy vật cũ năm đó nhất thời chột dạ, tay chân luống cuống, mới có thể lọt vào kế hoạch của Từ Phong Cận.
Từ Phong Cận ở trên vai Triệu vương gia giãy dụa một chút, vào cửa thấy chiếc mặt nạ có khắc dòng chữ Lâm An mười lăm tháng năm, tiện tay cầm lên, cười cười nói: “Quả nhiên là ngài.”
Lúc này Triệu Úc đã bình phục rất nhiều, đặt Từ Phong Cận lên giường nhìn thẳng hắn, Từ Phong Cận nửa quỳ ngồi dậy, cầm mặt nạ đeo lên mặt y, ngoẹo cổ cong mắt cười nói: “Ân công.”
Sự tình đã đến nước này, Triệu Úc đành phải thừa nhận, lại hỏi: “Vương phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-lan-giang-nguyet/2443310/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.