Minh Thư khom lưng đi theo sau Lục Thảng, thật cẩn thận đi vòng đến sau phòng men theo chân tường tới gần căn phòng giam giữ người.
Nàng cũng không biết bây giờ mình sợ hãi lo lắng nhiều hơn hay hưng phấn kích thích nhiều hơn, chỉ nghe được trái tim đập thình thịch trong lồng ngực, máu cả người cũng sôi sùng sục, thời tiết lạnh giá bao nhiêu cũng không ảnh hưởng đến nàng, bóng dáng Lục Thảng giống như một bức tường che mưa chắn gió, vô thức làm nàng vứt bỏ mọi lo lắng sợ hãi, đồng thời càng thêm hưng phấn.
Dựa theo bức vẽ của sơn tặc, hai người khom lưng ngồi xổm phía dưới cửa sổ căn phòng kia, Lục Thảng vừa quay đầu lại thì thấy đôi mắt sáng trong của Minh Thư, bên trong như đang đốt cháy hai ngọn lửa, đột nhiên hình ảnh một cô nhóc tò mò đi vào hung trạch lại hiện lên trong đầu chàng, khi đó nàng cũng có ánh mắt như vậy.
Đúng là một cô nương không sợ chết, cũng không biết tại sao nàng lại to gan lớn mật như vậy, cô nương nhà khác mà gặp chuyện như vậy có lẽ đã sợ đến mềm chân còn nàng thì ngược lại, còn cố tình muốn cùng hành động.
Chàng dùng tay ấn cái gáy của nàng để sát vào mình rồi nhỏ giọng dặn dò những yêu cầu nàng cần chú ý.
Minh Thư nghe thực cẩn thận, hương thơm nhàn nhạt của cam thảo từ giữa môi răng của nàng tản ra, theo hơi thở của nàng chui vào trong mũ của Lục Thảng.
Chàng có chút giật mình.
Minh Thư nghe xong Lục Thảng nói, thì gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-ha-quy-te/211277/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.