Thẩm Cửu ngồi trên ghế, y không phải là kiểu người chạy tới nơi nào mà không nghĩ ngợi trước gì. Nhưng cái này cũng không thể trách y, nơi này cho y cảm giác quen thuộc quả thực rất mạnh.
Thẩm Cửu gia hỏa này chính là tiểu nhân lòng dạ nghi ngờ thập phần quá nặng, y không cho phép bất cứ loại cảm xúc bất an nào một mực vây quanh mình. Mà muốn tiêu diệt loại cảm xúc bất an này thì trước hết làm rõ nguồn gốc của nó.
Bước đầu tiên chính là tìm xem và điều tra từ bên trong gian phòng này. Mà cửa sổ bị bịt kín kia cùng cánh cửa khóa, rõ ràng thì hai bên này đều không thể thoát được, nhưng cũng chỉ có thể bắt đầu từ nơi này hạ thủ.
Hết thảy nơi này đều đem lại cảm giác vừa quen thuộc đến vậy cũng vừa xa lạ đến thế. Cái bình hoa trên bàn trang điểm kia, không sai cái bình hoa này y nhớ rõ, chính là cái bình hoa mà y đánh nát trong huyễn cảnh, y từng cầm nó để làm gì?
Thẩm Cửu cố gắng nghĩ lại một màn kia, nhưng rõ ràng là chứng kiến tận mắt một màn tràng diện như vậy nhưng không biết tại sao lại bắt đầu trở nên càng mơ hồ, tựa như bị che phủ bởi một tầng sương mù, thấy không rõ rốt cuộc phía trước là cảnh tượng gì.
Chậc*. (*tsk)
Tiếp xuống Thẩm Cửu mở ra tủ quần áo nhìn qua vài bộ bên trong. Không biết nghĩ đến cái gì, y cuối đầu nhìn xuống chính mình, vẫn là bộ hôn phục kia nhưng đã bị mình ném lung tung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-cuu-ma-phi/241891/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.