"Sư tôn, tìm được ngươi rồi!"
Thẩm Cửu nghe thấy giọng nói này, sợ tới mức động cũng không dám động, cả người như bị đóng băng tại chỗ.
Nhưng đợi một hồi cũng không thấy Lạc Băng Hà tới, liền thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Quả thực là nhanh hù chết mình mà, nguyên lai tên tiểu súc sinh này chỉ đang phô trương thanh thế.
Thẩm Cửu càng thêm cẩn thận bò ra khỏi lỗ chó, thật vất vả từ bên trong bò ra, y đứng dậy vỗ vỗ quần áo bẩn của mình. Nhưng vừa định đi, y lại nghe thấy giọng nói của Lạc Băng Hà.
"Sư tôn, đệ tử ở chỗ này đợi sư tôn, không nghĩ tới sư tôn vậy mà không để ý tới đệ tử, thật là làm đệ tử thương tâm a." Lạc Băng Hà trêu chọc, thanh âm từ phía trên truyền xuống.
Thẩm Cửu ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy Lạc Băng Hà nằm trên tường cao. Hóa ra tên tiểu súc sinh này ban nãy đã sớm phát hiện ra mình, vừa rồi vốn cũng chẳng phải đang phô trương thanh thế gì mà là chờ đợi mình ngoan ngoãn sa lưới. Cái tên tiểu súc sinh ghê tởm này, vậy mà lại thực sự chơi đùa mình.
Thẩm Cửu vốn dĩ muốn chạy ra ngoài, rời xa tên gia hỏa này. Nhưng còn chưa đi được hai bước, cả người liền thoát ly khỏi mặt đất.
Lạc Băng Hà trực tiếp vác lên Thẩm Cửu, liền cái tư thế này, liền động tác này, thực sự khiến người ta hoảng hốt.
...
Thẩm Cửu không nghĩ tới y lại về tới gian phòng này, không rõ Lạc Băng Hà vì cái gì sẽ lại đem y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-cuu-ma-phi/241890/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.