Có lẽ vì vui mừng khi được thoát ra, cộng thêm một thoáng buông lỏng, Thẩm Cửu rốt cuộc cảm giác được chính mình vẫn là người bình thường, nhất là bụng kêu to kia. Mặc dù không có ai nhìn thấy, nhưng Thẩm Cửu vẫn hơi đỏ mặt. Tại thời điểm y ở địa lao cũng không cảm thấy đói như hôm nay vậy.
Tính tính, vẫn là đi tìm chút đồ ăn đi, thân thể vẫn là của mình mà. Có thân thể tốt mới có thể đánh tiểu súc sinh.
Rõ ràng là lần đầu tiên đi đường đến phòng bếp, nhưng Thẩm Cửu chính là cảm thấy hết sức quen thuộc, cảm giác như con đường này y đã đi qua rất nhiều lần rồi vậy.
Loại cảm giác quen thuộc này đã không phải là lần một lần hai, cứ cảm giác mỗi một chỗ mình đến phảng phất như đã từng đi qua rất nhiều lần.
Dựa vào trực giác mà y đi lên đường tìm đến phòng bếp, tại một ngã rẽ, đang lúc Thẩm Cửu chuẩn bị đi vòng qua, nghe được một thanh âm quen thuộc liền lập tức trốn đi.
"Cái này có thực sự ổn không?" Thanh âm này thế nhưng Thẩm Cửu hết sức quen thuộc, chính là của đồ đệ y, Ninh Anh Anh.
"Yên tâm đi, có ta ở đây a, lần trước ngươi mềm lòng thả tiện nhân kia đi, nếu là ta chắc chắc sẽ không đơn giản thả hắn đi như vậy, bây giờ ngược lại thì sao rồi còn không phải hắn đã trở lại."
"Có lẽ A Lạc thực sự thích hắn, nếu không lúc đó cũng sẽ không nổi nóng như vậy, cũng không hao tâm tổn sức tìm hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-cuu-ma-phi/241892/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.