Kim Hoàng Triều là khách sạn bốn sao duy nhất tại huyện Li, kế bênkhách sạn là một nhà hàng có tên “Đảo Dừa”. Rõ ràng huyện Li không nằmven biển, ngay cả một cây dừa cũng không có vậy mà còn cố đặt ra cáitên này.
Đơn Chí Cương ngồi trong góc nhà hàng nhìn đồng hồ. Bây giờ là nămgiờ chiều, An Mạn khoác tay một tên râu quai nón xuất hiện, đi theo phía sau là tên cao kều đội mũ lưỡi trai.
Hai ngày nay hành tung An Mạn có thể nói là khá đúng quy luật, mỗilần xuất hiện đều đồng hành ba người, hoặc là đến nhà hàng Đảo Dừa ăncơm tối hoặc là đến bệnh viện chỗ Triệu Giang Long dạo một vòng.
An Mạn vừa mới xuất hiện, Đơn Chí Cương lập tức giơ cao tờ FashionMagazine che mặt, dáng vẻ theo dõi hết sức chuyên nghiệp, thỉnh thoảngkhẽ nhích tờ tạp chí xuống một chút nheo mắt để ý động tĩnh bên kia. Anh ta thấy An Mạn cười nói nhẹ nhàng, có một lần cô ta còn đút miếng bánhngọt cho tên râu quai nón, tên kia xấu xa ăn xong rồi còn cố ý liếm ngón tay An Mạn. Sau đó hai người cười cười ngầm hiểu ý lẫn nhau.
Khốn kiếp! Đơn Chí Cương tức lộn ruột thầm mắng liên tục: Tiện nhân! Tiện nhân!
Bình thường bữa ăn tối kéo dài nửa giờ, sau đó ba người sẽ cùng nhautrở về. Đơn Chí Cương đưa mắt nhìn An Mạn õng ẹo tựa sát vào tên đàn ông kia đi ra cửa quay nhà hàng, vẻ mặt nũng nịu đến chảy ra nước.
Thế mới biết An Mạn này chả phải thứ tốt lành gì. Không phải nóisắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-yeu-tu-dang/133563/quyen-4-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.