Lần trước gặp mặt Thẩm Ngân Đăng đã khiến Tư Đăng không vui lắm, lầnnày Tần Phóng cũng không muốn giấu cô liền đưa điện thoại cho cô xem:“Tôi nên đi hay không?”
Tư Đằng cầm điện thoại nhìn: “Chắc là cô ta muốn nghe ngóng phản ứngcủa tôi thôi. Cậu muốn đi thì đi, có điều cái gì nên nói, cái gì khôngnên nói trong lòng cậu đều biết cả rồi chứ?”
Tần Phóng nhìn cô một cái: “Tôi đâu phải là con nít ba tuổi, nếu côxảy ra chuyện gì tôi cũng chôn theo cô luôn. Cô cảm thấy tôi sẽ nói lung tung sao?”
Tần Phóng càng nói càng tức ngược lại Tư Đằng rất hài lòng: “Vậy đi đi.”
Tần Phóng thở ra, đang định quay người bỏ đi thì Tư Đằng gọi anh lại: “Tần Phóng, mấy ngày nay cậu biểu hiện không tệ, có qua có lại mới toại lòng nhau, tôi cho cậu lời khuyên. Lời vàng ngọc, cậu phải luôn luônghi nhớ đấy nhé.”
Chắc chắn là chẳng phải lời hay ho gì, Tần Phóng rất cảnh giác nhìn cô: “Lời gì?”
“Cậu đừng có hi vọng, Thẩm Ngân Đăng sẽ không thích cậu.”
Tần Phóng bực bội: “Tôi nói tôi thích Thẩm Ngân Đăng khi nào hả?”
“Mỗi lần cậu thấy người ta, tôi đều sợ tròng mắt cậu sẽ rớt ra ngoài đấy.”
“Tôi chỉ nhìn thêm một chút thôi, là vì cô ta giống Trần Uyển. Đổilại là ai gặp được người giống với bạn của mình thì cũng sẽ để ý thôimà.”
Tư Đằng cười cười: “Cậu nói gì cũng đúng hết, mau đi đi, Thẩm tiểuthư đang ở ngoài chờ cậu đó. Tôi sợ cô ta chờ sốt ruột sẽ leo tường vàolại bị trầy xước bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-yeu-tu-dang/133562/quyen-3-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.