EDIT BY VŨ
BETA BY CHERYL CHEN
Lâm Tĩnh Dung đi theo sau Tiêu Cố, bước đến gần cầu thang, cô nói: “Hay là để em bôi thuốc cho cô ấy.”
“Không cần đâu.” Bước chân Tiêu Cố chưa đến cửa, anh quay đầu nhìn Mễ Tình còn đứng sững sờ ở đó: “Cô còn đứng đấy làm gì?”
“À” Mễ Tình lên tiếng, bước chân nhanh hơn.
Lâm Tĩnh Dung nhìn bóng dáng của bọn họ biến mất ở góc cầu thang, xoay người tiếp tục xuống lầu tiếp đón khách.
Phòng nghỉ của nhân viên ở bên cạnh phòng thay quần áo, diện tích không lớn lắm, nhưng lại có hai chiếc ghế sô pha nhỏ, nếu mệt mỏi có thể nằm trên đó ngủ.
Trên mặt bàn trước ghế sô pha còn một ít đồ ăn vặt chưa ăn hết, Tiêu Cố để Mễ Tình ngồi xuống ghế, để hộp thuốc lên bàn.
Hòm thuốc nhỏ này Tiêu Cố cất ở phòng nghỉ ngơi, đây là lần đầu tiên Mễ Tình nhìn thấy, cô bắt đầu nghĩ anh là một ông chủ tốt.
“Đưa tay cho tôi.” Giọng của Tiêu Cố vang lên bên tai, Mễ Tình thu lại ánh mắt đang nhìn hòm thuốc, đưa tay mình tới.
Trên cổ tay xuất hiện mấy vệt hồng rõ ràng, có thể hình dung ra vị khách kia dùng lực rất mạnh kéo cô. Tiếu Cố nhìn một hồi, dùng hai ngón tay nhẹ nhàng xoa trên da cô.
“Á” Mễ Tình thấy đau, lập tức kêu thành tiếng, bất mãn ngẩng đầu nhìn anh chằm chằm “Anh xoa nhẹ thôi, đau lắm đó!” Tiêu Cố ngước mắt nhìn cô: “Biết đau sao cô không đánh hắn? Không phải lúc trước cô tát ông già kia dũng mãnh lắm à?”
Mễ Tinh cau mũi, vùi đầu nhỏ giọng nói: “Không phải anh nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-xonat-tron-hon-ban-sonata-dao-hon/1149676/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.