Hai ngày sau, Mễ Tình vừa về đến nhà, đã ngửi thấy mùi xoài tràn ngập mọi nơi.
Cô đứng trước cửa phòng bếp, nhìn vào trong.
Trên mặt đất có một giỏ xoài lớn, ước chừng cũng hơn 10 cân, Tiêu Cố đeo tạp dề, đứng bên bếp gọt xoài.
Mễ Tình liếm môi, hỏi: “Anh đang làm gì thế?
Tiêu Cố gọt xoài vô cùng cẩn thận, thậm chí không buồn quay đầu nhìn cô: “Làm xoài sấy.”
Con ngươi Mễ Tình giật giật, lại chỉ giỏ xoài dưới đất: “Anh mua xoài ở đâu mà lắm thế?”
Tiêu Cố nói: “Người khác tặng.”
Mễ Tình líu lưỡi, ai rảnh rỗi lại đi tặng anh nhiều xoài như vậy? Cô suy nghĩ trong chốc lát, nháy mắt mấy cái hỏi: “Có phải nữ sinh thầm mến anh tặng không?” Vì để lấy lòng anh mà bỏ nhiều vốn thế cũng bằng lòng à?
Cuối cùng Tiêu Cố cũng nghiêng đầu nhìn cô: “Đàn ông tặng.”
Mễ Tình: “…”
Wow, ông chủ Tiêu nhìn như thế này… nam nữ đều thích, giá trên thị trường không tồi.
Cô cười, tiếp tục nhìn: “Cần tôi giúp gì không?”
Lần trước cô giúp anh thái rau chân vịt, rồi được ăn cơm Tây ngon miệng, bây giờ cô giúp anh gọt xoài, chưa biết chừng sẽ được ăn xoài sấy.
Tính toán nhỏ nhặt xấu xa đang khuấy động trong đầu Mễ Tình, cô vẫn nhớ vị của 5 miếng xoài trước đây. Tuy trong tiệm cũng có xoài vụn, nhưng không ngon bằng.
Tiêu Cố không cho cô cơ hội ấy: “Xoài được gửi từ nông trại ở Đài Loan, một quả xoài chỉ lấy được hai miếng, đây có thể coi là bài kiểm tra trình độ nấu ăn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-xonat-tron-hon-ban-sonata-dao-hon/1149677/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.