Hoa Linh đi về nhà gỗ nhỏ, chưa đi đến cửa thì gặp Ngao Tứ xông tới. Ngao Tứ vội vã lao vụt ra từ nhà gỗ nhỏ, nhìn về phía biển xa xa, vẻ mặt nghi hoặc vừa vặn thấy Hoa Linh liền hỏi: “Linh Vương điện hạ có cảm thấy linh áp dị thường cạnh biển không?”
Hoa Linh nghĩ đến con rồng huyền sắc quấn trên người Kim Lan, trong đầu đột nhiên sáng lên, y nhớ tới ngày Tiểu Cửu độ kiếp, hình như ngoài Ngao Tứ còn có một con rồng khác, màu sắc không khác lắm, nghĩ đến đây, đầu Hoa Linh liền rộng rãi sáng sủa, nghĩ đến lúc trên núi Thanh Viên, quan hệ của Kim Lan và rồng huyền sắc không tầm thường, con rồng kia cũng không phải dã long, hẳn là một đứa trong cả đám anh trai của Tiểu Cửu, cũng là em của Ngao Túc và Ngao Tứ.
Nhìn vẻ mặt này của Ngao Tứ, Hoa Linh nghĩ chắc hắn vẫn chưa biết hắn đã có thêm một em dâu nam hay em dâu nữ…
Nghĩ vậy, Hoa Linh ho nhẹ, cười như không cười nói: “Không có, ta mới từ bên kia lại đây, còn gặp Kim Lan đạo trưởng cạnh biển đang nghỉ ngơi, không phát hiện ai khác.”
Mình không nói dối, thật sự đâu còn “người” nào nữa đâu ╮(╯▽╰)╭
Ngao Tứ khẽ nhíu mày, tỉ mỉ cảm ứng lại sóng linh lực trong không khí, lúc này linh áp dị thường của rồng huyền sắc lúc trước đã biến mất. Ngao Tứ hơi nghi hoặc, nhưng không tiếp tục tra cứu. Hắn giương mắt nhìn Hoa Linh, treo lên mặt nụ cười: “Linh Vương điện hạ thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-phuong-phap-thu-phuc-quy-mao-hoan-my/2171148/quyen-2-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.