Từ lần đầu gặp mặt, cô đã lưu giữ hình bóng của người ấy trong ký ức của mình, chỉ là chưa có cơ hội đối diện với nó mà thôi.
------
Quầy tiếp khách ở khu nội soi thực ra chỉ là một cái bàn dài giống như bàn học sinh hay ngồi, chỉ có điều nó được thiết kế rộng hơn và lớn hơn một tí. Các nữ điều dưỡng sẽ thay phiên nhau túc trực ở cái bàn đó nhằm kịp thời hướng dẫn cho mọi người đường đi lối đến trong bệnh viện.
Ghế ngồi bên dưới cũng là dạng ghế dài, có thể ngồi được khoảng ba người nhưng hiện tại là ban đêm nên chỉ có duy nhất một người trực ở đó. Anh Thư giống như là có quen biết với nữ điều dưỡng đang ngồi bên quầy, cô trực tiếp đi tới, không câu nệ mà ngồi vào vị trí bên cạnh.
"Chị này." Anh Thư nhìn nữ điều dưỡng rồi chỉ chỉ về hướng An Diệp đang đi: "Người đó bị bệnh gì vậy?"
Nữ điều dưỡng đang cúi đầu nhìn bệnh án, nghe Anh Thư hỏi thì rướn người nhìn theo hướng của cô đang chỉ: "Em nói người đó hả? Người đó không có bệnh nhưng con của họ vừa mới nhập viện."
"Nhập viện? Chị biết bị gì không?"
"Con bé ăn đồ chứa dầu mỡ nhiều, gặp dạ dày khó tiêu hóa nên bị tắt ruột."
Tình trạng này thường xảy ra đối với những có dạ dày yếu, đường ruột hay bị kích thích, gặp những trường hợp như vậy bác sĩ chỉ cần siêu âm, nội soi rồi dùng các thiết bị chuyên dụng lấy hết phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tung-la-thieu-nien/3187003/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.