"Sẽ có một ngày, chúng ta gặp nhau, ở nơi chỉ ông trời mới biết. Khi ngày đó đến, chúng ta đều phải đứng vững trên mặt đất bằng đôi chân của chính mình, đây là hẹn ước của chúng ta, bạn đừng có thua đấy."
(Trích Dám mơ lớn, đừng hoài phí tuổi trẻ - Lư Tư Hạo)
----------
Thành phố X được mệnh danh là thành phố không bao giờ nghỉ ngơi, bất kể là ngày hay đêm nó lúc nào cũng nhộn nhịp ồn ào. Nếu như nhà bạn gần đường lớn, nếu như nhà bạn không cách âm thì khẳng định là cả đêm bạn sẽ mất ngủ vì những tiếng huyên náo nơi phố phường thâu đêm suốt sáng.
Tiếng bước chân người đi bộ, tiếng nhạc xập xình của các cửa hàng, tiếng động cơ của phương tiện giao thông, tiếng còi xe kêu vang ở ngã tư, trong đó...còn có cả tiếng còi xe cấp cứu.
Bệnh viện nhân dân thành phố X, lúc 21h00.
"Chị Thư, chị Thư..."
Anh Thư hoàn tất việc bàn giao ca làm việc, đang chuẩn bị xách túi xuống ca thì lại có người tới tận cửa văn phòng để tìm.
Nữ ý ta trẻ tuổi đứng bên ngoài cánh cửa, vẻ mặt có chút rối rắm nhìn Anh Thư. Anh Thư trong lòng thở dài, e rằng đêm nay cô lại không được về nhà rồi.
Anh Thư nhíu mày: "Có chuyện gì?"
Nữ y tá ngượng ngùng nói: "Phụ tá bên khoa nội soi bất cẩn bị té trật chân, tình huống bất ngờ quá nên chưa tìm được người thay thế. Chú trưởng khoa kêu em sang nhờ chị..."
Nữ y tá vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tung-la-thieu-nien/3187001/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.