Khương Thi trở về căn hộ nhỏ của mình, mở cửa ra, một mùi thơm từ thịt và dầu hơi cay xộc lên mặt.
Cô cởi giày, đi rửa sạch tay, mới đi tới phòng bếp.
Căn hộ này không quá lớn, nhất là khi nhìn thấy hai người con trai cao gầy đứng trong phòng bếp vốn đã chật chội, Khương Thi càng cảm thấy căn nhà càng thêm chật chội.
Trong bếp thường ngày chỉ dùng để đun nước và ăn một miếng bánh mì, cũng hiếm thấy cảnh tượng sinh động như vậy, có thể ít được thấy cuộc đời của cô.
Khương Từ thái từng thớ thịt, ngẩng đầu liền nhìn đến Khương Thi, "Chị đã trở lại, trong nhà có không có bếp điện từ a? Em không có tìm được, có liền tìm đi, không có liền nhanh mua một cái."
Lục Kính mặc tạp dề màu xanh nhạt đứng cạnh bồn rửa tay rửa rau quả, nhìn đến cô liền tắt vòi, để rau quả rửa qua một bên cho ráo nước, một bên cầm khăn lau tay, vừa đi đến trước mặt cô, "Mệt sao? Muốn hay không uống nước?"
Anh ra vẻ trấn định, trong lòng kỳ thật rất có vài phần thấp thỏm cùng khẩn trương, đây là anh lần đầu tiên tới nhà Khương Thi.
Thời điểm Khương Từ liên hệ anh, anh cho rằng cô biết, tới mới biết được cô có việc ra ngoài, hết thảy đều là Khương Từ tự chủ trương.
Khương Thi lắc đầu, trên đường trở về đã bình tĩnh hơn, lúc này có vẻ thập phần tự nhiên, xem bộ dạng của Tiểu Lục một hồi, mới nghiêng đầu nhìn về phía Khương Từ, nhỏ giọng hỏi: "Em ấy thế nào?"
Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-toi-thue-la-dinh-luu/1081815/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.