Trong đầu Lục Kính hiện tại đều là hình ảnh Khương Thi.
Dáng vẻ cô tặng hoa hồng cho anh, dáng vẻ cô quấn lấy anh muốn anh kí hợp đồng, dáng vẻ cô nói chuyện với anh trong bệnh viện, rồi lúc cô hôn anh, cô tặng quà cho anh...
Tất cả những hành động ấy đều làm cho người khác hiểu lầm mà...
Chỉ cần nhớ lại cảm xúc và suy nghĩ của chính mình lúc đó, anh hận không thể lập tức rời khỏi cái thành phố này, rời xa mấy thứ này.
[ đừng im lặng một mình, hãy nghĩ đến và chia sẻ với Khương Thi. ]
Cô lại còn nói đùa, phảng phất như đang vô tình cười nhạo anh.
Lục Kính thân là đỉnh lưu mà tôn nghiêm vỡ đầy mặt đất.
Khương Thi không biết nguyên nhân khiến Tiểu Lục bị tổn thương nặng nề về thể chất và tinh thần, cô nghĩ rằng có thể anh đã uống quá nhiều và bị ảnh hưởng bởi cảm xúc của Khương Từ nên mới tự bế bản thân như vậy.
Sau khi quen biết với anh, cô biết rằng anh có nội tâm cực kì tinh tế, cực kỳ dễ bị tác động từ bên ngoài.
Khương Từ tinh thần sa sút còn có thể khóc ầm lên, nhưng Tiểu Lục thì khác, anh ấy sẽ giữ ở trong lòng, âm thầm tự tổn thương chính mình.
Yêu đương cô không hiểu, nhưng cô cũng không bỏ lỡ nó.
Khương Thi không muốn nhìn thấy Tiểu Lục tinh thần sa sút chán nản mãi như thế, kéo kéo ống tay anh, "Tiểu Lục, Tiểu Lục, anh còn tỉnh không?"
"...Chuyện gì?"
"Anh đột nhiên không vui là vì em sao?"
Anh đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-toi-thue-la-dinh-luu/1081816/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.