Chiều muộn, đi học về, tôi lại ở dí trong bếp lụi cụi nấu cơm tối. Mấy phòng trọ ở cùng đều hẹn nhau đóng cửa về nhà dịp cuối tuần, thành ra mỗi mình tôi ở trong khu trọ im ắng không tiếng động, buồn quá đi thôi!
"Cạch...cạch" - không có ai mà sao lại có tiếng mở cổng, tôi ngạc nhiên. Thằng bé nhà tôi hôm nay phải họp muộn cơ mà???
Và... rất bất ngờ, Diễm My tới tìm tôi!
Cô ta mặc bộ váy đen bó sát, ren kéo tới ngay trên ngực, in lồ lộ vòng một quyến rũ ~ Tôi cúi đầu nhìn lại mình, chắc chưa tới cup C, phẳng lì lì lì lì lì. Ôi trời ơi, sao mà ghen tỵ quá vậy nè!
Thẳng thắn y như cô em Tiểu Yến, cô ta vào luôn vấn đề chính, không thèm chào hỏi tôi một câu, rõ ràng là đến nhà trọ CỦA NGƯỜI TA mà tự nhiên như không: "Cô giúp việc, tôi nói lại một lần cuối cùng, cô đừng có mơ tưởng tới anh Nam của tôi!"
Ai dô! Mơ tưởng á? Của cô ta á? Mạnh miệng quá nhỉ? Tôi chắc chắn là hôm qua hắn có nói tôi là bạn gái của hắn rồi mà, sao giờ Diễm My tiểu thư đây lại nói tôi là giúp việc nhờ? Hay là do già rồi, mắc chứng bệnh Alzheimer?
Tôi im lặng biểu thị sự khinh bỉ, nghiêng đầu tỏ ý lắng nghe người kia nói tiếp.
Cô ta giậm giậm chân, bực tức quát lớn: "Cô cố tình không nghe tôi nói đó hả? Cô thử tranh anh ấy của tôi xem, tôi cho cô biết tay tôi. Đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-toi-la-soai-ca/2326841/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.