Hắn từ phía xa chạy tới, theo biểu hiện và hành động của hắn, xem ra đã nhìn thấy hết thảy sự việc vừa xảy ra.
Cô ả bày ra vẻ mặt đáng thương vô tội, trông rất đáng khinh: "Anh Nam...em không có cố ý mà!"
Mắt hắn như trừng lên, biểu lộ sự tức giận tột cùng, giọng nói tuy nhỏ nhưng áp lực lớn: "Tôi đã nói với cô thế nào? Cô, đã chạm tới giới hạn của tôi. Cô vừa tát cô ấy, con người cô, chính là đồ rắn độc!"
Diễm My cắn cắn môi: "Em...em..."
Hắn như gằn lên, vẻ mặt tôi cho là rất rất đáng sợ: "Cô cút khỏi đây!!!"
Hắn nhìn về phía tôi, ánh mắt lộ rõ vẻ lo sợ, sợ một điều gì đó mà tôi không thể đoán ra được.
Tôi đẩy hắn về phía sau, tự mình tiến lên xử lí, tôi cũng chưa phải một con ngu mà để yên được: "Cô giỏi lắm! Hành xử như một con người không hề có ý thức. Cô nghe rõ đây, tôi chưa từng để cho mình bị thiệt bao giờ! Cô hiểu chứ? Cô ngay lập tức phải chịu chính những điều mình gây ra!"
Cô ả nhìn tôi bất ngờ.
"Chát"
"Chát"
Tôi bặm môi, lấy hết sức, tát trả liên tiếp vào mặt cô ta, hai lần, gấp đôi cái mà cô ta làm với tôi. Khóe miệng cô ta chảy máu, do cú tát mạnh của tôi.
Tôi lùi lại phía sau, yên lặng, chờ hắn. Hắn lườm qua cô ta, lạnh giọng: "Cút ngay lập tức!"
Cô ả nhìn về phía tôi đầy hận thù, quay đầu bỏ đi.
Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-toi-la-soai-ca/2326839/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.