Ông Như Mạn liên tục ngẩng lên gương chiếu hậu quan sát Châu Sâm phía sau, thế nhưng cậu vẫn luôn dựa người nhìn ra cửa sổ, từ đầu đến cuối vẫn không phát hiện ra. Cô thậm chí có chút không biết phải làm thế nào với cậu. Mối quan hệ kiểu này khiến cô càng ngày càng hỗn loạn, giống như một con mèo đang mải miết gỡ một cuộn len.
Hai người đều có chút uể oải, trên đường về nhà chẳng ai nói với ai một câu.
Vừa lên đến cửa nhà, chưa kịp mở thì cửa đã bật ra, Ông Như Mạn hơi giật mình một cái, Châu Sâm ở đằng sau vô thức đưa tay ra bảo vệ cô, thế nhưng lại ngay lập tức nhìn thấy người bên trong là Ông Như Vọng.
Cậu ta đang gặm một quả táo, nhai ngấu nghiến.
"Em đang chuẩn bị gọi điện thoại đây, sao hai người giờ này mới về."
Ánh mắt không nghi ngờ gì cả.
"Ừm, xem mấy căn nhưng không ưng lắm."
"Ồ, mau vào nhà đi, tắm rửa nghỉ ngơi một chút, không bằng A Sâm cứ tiếp tục ở đây đi, hôm nay em nghe nói thuê nhà ở đoạn này giá cao lắm." Ông Như Vọng cũng có lòng tốt.
Cậu vừa nói vừa thuận tay cầm túi xách của Ông Như Mạn vào, lại đứng bên cạnh nhìn cô thay giày xong xuôi. Châu Sâm cũng lặng lẽ vào nhà, bộ dáng có hơi mệt mỏi.
Ông Như Vọng vỗ nhẹ vào vai cậu: "Yên tâm đi người anh em, dù sao cũng chuẩn bị khai giảng rồi, cậu thuê một tháng người ta cũng chẳng muốn cho cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-nho/2077676/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.