Châu Sâm ngoan ngoãn trèo lên giường, nằm xuống thấp hơn cô một chút, Ông Như Mạn khẽ quay sang tựa cằm lên đỉnh đầu cậu: "Bây giờ không đau nữa rồi."
"Ừm." Cậu rúc vào vòng tay cô, giống như người cần an ủi bây giờ là mình chứ không phải Ông Như Mạn vậy.
Loại phương thức ở chung quỷ dị này thế nhưng hai người đều cảm thấy không có gì không ổn.
"A Sâm, hôm trước nói chuyện với cậu về chuyện lập tài khoản weibo, bây giờ đã có ý tưởng gì chưa?"
Ông Như Mạn đột nhiên nhảy vọt sang chủ đề khác, nhất thời khiến cậu không kịp phản ứng.
"Cái gì cơ?"
"Cá cược của cậu với Như Vọng ấy."
Ông Như Mạn đúng là không lúc nào để cho bản thân được nhàn rỗi, Châu Sâm nhất thời không biết nên nói gì cho phải, ngẩng đầu nhìn cô.
Sắc mặt cô vẫn chưa tốt, nhưng so với vừa rồi đã khá hơn nhiều.
"Tôi nghĩ tôi biết cậu nên làm gì rồi."
Trước đây Châu Sâm hoàn toàn không có kinh nghiệm gì về việc sử dụng weibo, bây giờ muốn tự mình mò mẫm sẽ quá chậm.
"Tôi đã nói qua đề xuất với Vọng Vọng rồi, cũng nói với cậu một cái nhé. Muốn nghe không?" Ý nghĩ này vừa mới xuất hiện và hình thành lúc ba người đi xem phim.
Châu Sâm do dự gật đầu.
"Ừm, cậu có sợ xem phim kinh dị không?"
"Không sợ." Bố cậu đây chính là điều kinh khủng nhất thế giới rồi, dăm ba cái phim kinh dị kia cậu còn không để vào mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-nho/2077677/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.