“Sao mà hỏi lắm thế? Nếu không muốn lại bị khống chế làm việc ngu xuẩn thì tỉ mỉ kể lại mọi thứ hôm nay xem nào?”
Không nghe tiếng Ngưu Lực Phàm, tôi cột tóc, rồi đi xuống nhà. Lúc tới cầu thang thì nghe Ngưu Lực Phàm nói: “Chính là, chúng ta ba người lên xe, hai người họ cãi nhau, sau đó Tông Ưu Tuyền liền nói phải tới khách sạn Sa Ân.”
“Bọn họ nói gì đó? Làm cái gì? Mỗi một chi tiết!”
“Tôi chỉ phụ trách lái xe, đâu có để ý, hơn nữa, hai người phụ nữ cãi nhau, đàn ông đàn ang như tôi sao có thể thuật lại? Tôi cũng đâu có nhớ bọn họ nói gì đâu!”
Tôi đi lại gần nói: “Em còn nhớ rõ.”
Ngưu Lực Phàm cùng Tông Thịnh nhìn lại, tôi tiếp tục nói: “Hiện tại em nhớ rõ lúc ấy nói gì, làm cái gì.”
Tông Thịnh gắp một chén mì đầy cho tôi, rồi nói: “Vừa ăn vừa nói, nói thật tỉ mỉ kỹ càng, từng chi tiết, cả trực giác của em về điểm đáng ngờ nữa, nói hết cho anh nghe.”
Tôi ngồi cạnh anh, từ lúc chúng tôi gạt anh lên kế hoạch bắt cóc Thẩm Hàm. Khi lên xe, tôi và Thẩm Hàm chưa nói được vài câu đã cãi nhau, tôi nhớ từng câu từng chữ, nhưng tôi cũng nghi ngờ vì thường ngày tôi không phải là người hay cãi nhau.
Cho dù lúc ở quê, bà cô cố ý gây sự thì tôi cũng chỉ nói vài câu rồi bỏ đi, chứ việc cãi vã như hôm nay thì đúng là từ nhỏ tới giờ tôi chưa từng một lần làm như vậy. Sau đó khi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746278/chuong-295-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.