Mọi người đều cảm thấy nghiêm trọng, giờ đột nhiên ở đâu xuất hiện người thứ ba, lại còn có thể giết chúng tôi không kịp trở tay. Mà không chỉ chúng tôi, tin chắc là bên phía Thẩm Kế Ân bên kia cũng đang náo loạn cả lên, mọi thứ bên đó còn rối rắm hơn chúng tôi rất nhiều.
Tông Thịnh nhìn thấy tôi ăn đã vừa đủ thì nói: “Ăn xong thì em lên lầu ngủ đi, sau khi bị khống chế sẽ cảm thấy rất mệt.”
Tôi gật đầu. Tắm xong tuy tinh thần quay trở lại nhưng vẫn cảm thấy mệt, hơn nữa tôi còn không biết mình bắt đầu bị khống chế từ lúc nào.
Tôi mê man ngủ hết cả buổi chiều, đến cả buổi tối mới thấy đỡ hơn. Buổi sáng hôm sau tôi theo Tông Thịnh đi làm. Tôi biết lúc này không phải là lúc được phép thả lỏng, mà thậm chí tôi càng không thể vắng mặt. Tôi muốn ở văn phòng để canh bên phía Sa Ân, kẻ thứ ba kia đột nhiên xuất hiện mà lại còn hiểu mọi chuyện ở Sa Ân, hẳn là sẽ xuất hiện ở gần đó.
Tông Thịnh mặc đồ thoải mái, không đeo cà vạt, dừng xe lại trước văn phòng rồi nói với tôi: “Hôm nay anh sang Huyền Văn Các một chuyến, có lẽ còn đi gặp ba mẹ Trần Thần nữa. Nếu tối nay anh không thể tới đón em thì em đi ăn cùng Tiểu Mễ đi, không cần về nhà nấu cơm. Anh ăn xong sẽ về nhà. Còn nếu như không có gì đặc biệt thì anh sẽ đến đón em, về đi siêu thị một chút là được.”
Tôi gật đầu với anh, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746279/chuong-296.html