Nghe người già trong thôn nói là liên quan gì đó tới thai thần trong nhà nên mọi người đều chú ý. Tự dưng mẹ tôi nói nên tôi cũng không biết trả lời mẹ thế nào.
Tông Thịnh đi theo tôi vào phòng, trong phòng tôi chỉ có một ngòn đèn tù mù, tôi nói với anh: “Nhà em điều kiện không tốt được như anh, có lẽ, anh cũng không thuận mắt.”
Nhà anh dù ở trong nội thành hay ở nông thôn thì nhà anh đều lớn, trang hoàng cũng rất đầy đủ. Mà nhà tôi lúc này thì thua kém hẳn vài bậc.
Anh ngồi trên chiếc giường cũ của tôi nhìn tôi thu thập quần áo. Sau khi tôi học xong cấp 2 đã đi ra ngoài ở trọ, rất ít khi về nhà ngủ. Hồi cấp 2 tôi còn về nhà nghỉ hè nghỉ đông, cuối tuần không về. Sau khi lên cấp 3 thì một tháng về được 2 lần, càng lười về. Đến khi đại học thì trừ phi là lễ Tết, chứ không thì tôi cũng không về.
Tôi thực ra là tránh né thôn này, mỗi lần về đều có người nhắc với tôi về Tông Thịnh, khi đó tôi cảm thấy đó chính là sự việc vô cùng đáng sợ. Hơn nữa, chỉ cần tôi về tới nhà thì chắc chắn bà anh sẽ ghé qua xem tôi thế nào. Giường gỗ này, chính là chiếc giường mà khi còn học tiểu học tôi ngủ cùng bà vú.
Tông Thịnh nhìn tôi nói: “Không đâu, hồi xưa ở beên ngoài, anh ở những nơi càng tệ hơn thế naày. Có lúc là lều bạt công trường, có khi là giường lò xo gấp, mùa đông gió lạnh thôi qua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1745894/chuong-126-2.html