Lúc Tạ Đào ngồi trong sảnh lớn của Tiểu Tửu Quán, cô quay đầu lại đánh giá hai câu đối dán trêи hai cánh cửa lớn của tửu quán.
Đây là lần đầu tiên Tạ Đào thấy câu đối không dán ngoài cửa, lại dán ở bên trong, lại còn vừa dán thì dán cả hai cặp câu đối.
Một cặp nền đỏ chữ đen, một cặp nền trắng chữ đen.
Trêи cặp câu đối màu đỏ viết:
Chân trước vào, ngươi là khách ưu phiền nơi nhân gian hồng trần
Chân sau ra, ngươi là dân cư mạng hài hước nhiều ha ha.
???
Tạ Đào hoài nghi chính mình nhìn lầm, còn có người viết câu đối như vậy sao??
Cô lại nhìn cặp câu đối màu trắng ở bên cạnh:
Vế trên: Chuyện xấu làm hết bên trong mời
Vế dưới: Có duyên ngàn dặm tặng đầu người
???
Đây lại là thứ gì??
Tạ Đào nhìn phía trêи đầu, sau đó thấy bức hoàng phi nằm trêи hai câu đối: Hoan nghênh ghé thăm
"..."
Cô luôn cảm thấy bản thân như đang mơ một giấc mơ quỷ dị.
"Có phải cặp câu đối rất văn thải phi dương không?"
(*) Văn thải phi dương ý chỉ người có tài viết văn.
Một giọng nam lười biếng truyền đến.
Lúc Tạ Đào quay đầu lại thì thấy thiếu niên mặc áo hoodie màu xanh đậm kia, chân kéo lê một đôi dép lào đi đến cái bàn trước mặt cô rồi đặt một ly nước lên đó.
Anh ấy vỗ vỗ ngực mình, cười đến mức có chút ngốc nghếch, "Anh viết đó."
"..."
Tạ Đào không biết nên đánh giá như thế nào nữa.
Cô bưng ly nước có màu tím nhạt kia mà cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-khong-gap-mat/167802/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.