Sau khi Tạ Đào rời khỏi cục Cảnh sát, Tô Linh Hoa và Trịnh Văn Hoằng đã hiểu rõ câu chuyện từ đầu đến cuối.
Khi Tô Linh Hoa xem đoạn video giám sát kia, nếu không phải Trịnh Văn Hoằng ở bên cạnh kịp thời đỡ bà, thì ngay cả đứng bà cũng đứng không nổi.
Tô Linh Hoa gần như không khống chế được cảm xúc của mình.
Suýt chút nữa, chỉ suýt một chút như vậy... Bà phải vĩnh viễn mất đi con gái.
Khi quay đầu lại, bà nghe người cha của cô gái lạ suýt chút nữa bóp chết Tạ Đào vẫn đang dò hỏi cảnh sát có biện pháp hòa giải hay không. Bà lớn giọng nói: "Chúng tôi tuyệt đối không tiếp nhận hòa giải!"
Khi cha ruột của Triệu Nhất Huyên nghe những lời này của bà, lại nghe cảnh sát nói bọn họ chính là người giám hộ của Tạ Đào, ông vội vàng đi tới, "Xin hai người thương xót, con gái tôi mới mười bảy tuổi, nó không thể ngồi tù! Lúc này mà ngồi tù, vậy chẳng phải cả đời nó bị huỷ hoại sao?"
Lúc này, Triệu Nhất Huyên đã sớm bị cảnh sát đưa đi.
Trước khi phiên tòa bắt đầu xét xử, cô ta sẽ bị nhốt trong trại tạm giam.
"Cô ta suýt chút nữa giết con gái tôi!"
Cơn tức xông lên đầu, Tô Linh Hoa trừng mắt với người đàn ông trung niên đang ăn nói khép nép trước mặt, nước mắt rơi xuống từ hốc mắt phiếm hồng, "Sao ông còn không biết xấu hổ đứng ở đây? Muốn hòa giải? Đời này cũng không thể!"
Trịnh Văn Hoằng luôn quá mức bình tĩnh, giờ phút này cũng không ngoại lệ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-khong-gap-mat/167801/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.