Editor: Alice
Đúng sáu giờ năm mưới phút sáng, Lục Triều Thanh cầm đồ ăn sáng vừa mua từ đại học Z đến gõ cửa nhà Mạnh Vãn. Gõ vài cái không thấy ai mở cửa, anh lôi điện thoại ra nhắn tin cho cô.
Mạnh Vãn bị tiếng chuông làm tỉnh giấc, mắt nhắm mắt mở quơ lấy điện thoại trên đầu giường: "Alo?"
Lục Triều Thanh cau mày: "Em vẫn đang ngủ?"
Mạnh Vãn nghe thấy giọng anh, nhìn giờ trên điện thoại, buồn bực nói: "Không phải bảy rưỡi mới xuất phát à?" Hằng ngày cô làm ở tiệm mì cũng rất vất vả đấy, đồng ý đi leo núi với anh vào bảy rưỡi sáng là đã nể mặt lắm rồi.
Lục Triều Thanh: "Bây giờ ăn sáng, ăn xong nghỉ ngơi vài phút rồi đi là vừa." Anh đã sớm lên kế hoạch đâu vào đấy.
Mạnh Vãn muốn phản bác, nhưng mà cô cũng để báo thức lúc bảy giờ rồi, giờ chỉ còn vài phút nữa là đến.
Cô cúp máy, mặc áo ngủ dài ra mở cửa.
Lục Triều Thanh mặc đồ thể thao màu trắng, tóc cắt ngắn gọn gàng, mặc dù là giáo sư nhưng lại có khí chất của sinh viên đại học.
Rất đẹp trai.
Nể giá trị nhan sắc và bữa sáng của Lục Triều Thanh, cô mới tạm tha thứ cho hành động gọi điện quấy rầy lúc sáng sớm hôm nay.
"Bảy rưỡi gặp." Mạnh Vãn nhận đồ ăn rồi đóng cửa lại. Bao giờ Lục Triều Thanh học được việc mời cô qua nhà anh chơi, lúc đó cô mới có qua có lại.
Lục Triêu Thanh cũng không nghĩ sẽ mời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-khoa-vat-ly-cua-toi/3495181/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.