Editor: Alice
Sau khi giáo sư Lục trẻ tuổi cường tráng tăng tốc liền vượt qua ba người, xếp thứ nhì.
Những sinh viên khoa vật lý đến cổ vũ như vỡ òa trong sung sướng, hằng năm giải đấu chạy cự li 5000 mét, các công nhân viên chức khoa vật lý đều là chạy cho có, rất ít khi có thể giật giải. Nhưng hôm nay có người đạt được giải á quân, đương nhiên phải nhiệt liệt chúc mừng!
Ở cuối đường chạy, Lục Triều Thanh bị các sinh viên vây kín. Anh xuyên qua đám người, vừa điều chỉnh lại hơi thở vừa chạy một vòng quanh khán đài nhưng không thấy bóng dáng của Mạnh Vãn. Nếu không phải do anh vô cùng tự tin vào lí trí của mình, chắc chắn sẽ nghi ngờ vừa rồi não mình thiếu oxi, nhìn thấy cô cũng chỉ là ảo giác.
Lục Triều Thanh gọi điện cho Mạnh Vãn.
Mạnh Vãn vừa ra khỏi cổng trường, tim đập bùm bùm. Khi nhận được cuộc gọi cô tỏ vẻ bình tĩnh: "Giáo sư Lục?"
Lục Triều Thanh: "Em ở đâu?"
Mạnh Vãn cười nói dối: "Tôi ở tiệm mì."
Lục Triều Thanh cau mày: "Tôi vừa mới thấy em ở đây."
Mạnh Vãn chầm chậm tiến về xe của mình, tiếp tục giả dối: "Anh ở đâu cơ? Còn sớm mà đã tới ăn mì rồi à?"
Lục Triều Thanh nhìn lên loa phát thanh của sân chạy, không thương tiếc vạch trần: "Trong điện thoại của em có tiếng loa của hội thao."
Mạnh Vãn xin đầu hàng!
Cô mở cửa xe, trả lời câu hỏi trước của anh: "Giáo sư Cao nói anh bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-khoa-vat-ly-cua-toi/3495180/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.